Tịch Thiên Dạ xõa tóc đứng ở trên trời cao, như làm một bức tượng điêu khắc bất động như núi.
Sau khi tụ thành đạo Minh Hoàng Thi Văn thứ chín thì tu vi của Tịch Thiên Dạ đã mạnh hơn so với Ngũ Vương cảnh, mặc dù vẫn không cách nào so sánh với Tra Lai, chênh lệch tu vi giữa hai bên vẫn chênh lệch vô cùng lớn, nhưng mà Tịch Thiên Dạ cũng không phải tu sĩ bình thường, khí thế khi mà đứng ở đằng đó không kém hơn Tra Lai chút nào.
“Ta không thích sát sinh lung tung, nếu ngươi rời đi thì ta sẽ không làm khó dễ.”
Tịch Thiên Dạ chắp tay, không vui không buồn nhìn về phía Tra Lai.
“Thật là to miệng a, theo ý của ngươi tức là ngươi định tha cho ta một con đường sống sao!?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây