Công Tôn Vô Dịch nằm rạp trên mặt đất, người phủ đầy bụi đất, ánh mắt tràn đầy vẻ khó tin, hắn không thể tin được vì sao hắn có tu vi Thánh Nhân trung vị mà đối đầu với Tịch Thiên Dạ chỉ giống như một đồng tử nhỏ yếu, cực kỳ bất lực, lực lượng ngập trời trong cơ thể hắn không cách nào phát huy ra tất cả đã bị trấn áp xuống mặt đất.
“Ngươi đến cùng là người nào?”
Ánh mắt Công Tôn Vô Dịch rốt cục cũng xuất hiện vẻ sợ hãi, sự cường đại của Tịch Thiên Dạ nằm ngoài dự liệu của hắn, trình độ đó đã mạnh hơn hắn rất nhiều, mạnh đến mức so với Tịch Thiên Dạ, hắn chỉ yếu ớt giống như một người bình thường mà thôi.
Từ bề ngoài cùng ới linh hồn mà xem xét thì tuổi tác của Tịch Thiên Dạ cũng không lớn, chí ít không có vượt qua ba trăm tuổi, thuộc về thời kỳ Thiếu niên thánh giả. Nhưng cùng là thánh giả trẻ tuổi nhưng tại sao lại chênh lệch lớn đến như vậy?
Công Tôn Uyển Nhi cũng rung động tột đỉnh, đường ca Công Tôn Vô Dịch của mình là cường giả có tiếng tăm lừng lẫy trong lớp những thánh giả trẻ tuổi, người có thể mạnh hơn hắn rất ít, mà người có thể nghiền ép hắn thì tồn tại như phượng mao lân giác, chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây