“Nhân tộc so với Ma tộc thì càng thêm vĩ đại. Trong mắt ta, Ma tộc chỉ là một chủng tộc thấp kém.”
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
“Ngươi...”
Lam Mị suýt nữa thì tức điên, đáng lẽ nàng không nên tới khuyên Tịch Thiên Dạ, cứ mặc kệ hắn bị những sinh vật hạ đẳng kia dây dưa không ngớt thì hơn.
“Lam Mị, trong mắt ta, chúng sinh bình đẳng, đều là sinh mệnh với nhau, ngươi cùng những sinh vật mà ngươi cho rằng thấp kém, trong mắt ta không hề có sự khác biệt. Ta nói như thế, không phải muốn nhục nhã ngươi, chỉ là muốn nói cho ngươi một đạo lý, mặc kệ ngươi cường đại đến mức nào thì trong lòng hẳn phải có kính úy, nếu không ngươi vĩnh viễn đều không thể chân chính đi đến đỉnh phong vũ trụ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây