“Ngươi vẫn luôn là chính ngươi sao?” Cố Vân nhìn chăm chăm Tịch Thiên Dạ.
Bọn họ đều là người thông minh, Tịch Thiên Dạ đương nhiên cũng đoán ra được mục đích mà nàng tới đây, Cố Vân không kỳ quái, nàng chỉ để ý tới kết quả.
“Lời mà Tịch mỗ ta nói, trời cao cũng không dám nghi vấn.” Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Cố Vân nghe vậy khẽ cười,: “Cuồng ngạo như thế cũng không giống ngươi lắm.”
Tịch Thiên Dạ nghe vậy sững sờ, chợt khẽ mỉm cười nói: “Ta chỉ là nói chuyện bình thường mà thôi, đã thành thói quen.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây