Tịch Thiên Dạ kéo tay Hà Tú Nương, từng bước đi đến đại môn thủ phủ.
“Dạ nhi, tính của ngươi rất giống mẹ ruột của ngươi. Tiểu thư cả đời cũng không chịu khom lưng, trước đây cũng kiêu ngạo như vậy, lần khom lưng duy nhất là vì ngươi.
Cho nên, ta hi vọng về sau ngươi có thể bảo vệ mình, đừng làm ra những quyết định sai lầm bởi vì ngươi sống không chỉ vì một mình.”
Đôi mắt Hà Tú Nương rưng rưng, từng giọt nước mắt chua xót không ngừng lăn trên khuôn mặt.
Nàng biết mình không cách nào ngăn cản, chỉ hi vọng hắn có thể thấy được mình trọng yếu đến cỡ nào. Nhưng mặc kệ Tịch Thiên Dạ có quyết định như thế nòa, nàng vẫn luôn kiên định đứng sau lưng hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây