Lục Tri châu thầm mắng trong lòng tên này đúng là tham lam vô độ, nhưng trên mặt lại cười nịnh nọt nói: “Đâu có, đâu có, chỉ là vài con chim bồ câu thôi mà, hạ quan nhất định sẽ để hai vị hài lòng.”
Ánh mắt hai người giao nhau, giao dịch ngầm đã được thống nhất, Kỳ Lâm Triệt sai người ghi danh cho Vọng Ngưng Thanh vào đội bộ khoái, sau đó liền dẫn người hồi phủ.
“Đây là ý gì?” Vọng Ngưng Thanh làm động tác ngón trỏ và ngón cái xoa xoa vào nhau, nghiêng đầu hỏi.
“Chính là muốn hắn thể hiện thành ý một chút.” Kỳ Lâm Triệt chống cằm, ánh mắt trầm mặc nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ, “Thành ý của hắn' chính là xem hắn nguyện ý đưa bao nhiêu 'chim bồ câu'.”
Kỳ Lâm Triệt đã đánh tráo khái niệm, nuôi một con chim bồ câu đưa thư, trước sau quả thực cần đến trăm vàng, hắn không có lừa người. Nhưng Lục Tri châu không biết, ông ta chỉ cho rằng thừa tướng đang giở trò, được voi đòi tiên, muốn nhân cơ hội này chia chác một phần lợi ích của Lâm Giang. Tuy có chút xót ruột, nhưng để che giấu tai mắt, ông ta nhất định sẽ cắn răng móc hầu bao ra hối lộ hắn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây