Kỳ Lâm Triệt dẫn Vọng Ngưng Thanh đi gặp Lục Tri châu, quan chức cấp cao nhất của vùng Lâm Giang.
Vị thừa tướng quyền cao chức trọng bên cạnh lại có một mỹ nhân xinh đẹp đi cùng, phần lớn quan chức trên triều đều không khỏi suy nghĩ miên man, Lục Tri châu cũng không ngoại lệ. Nhưng nếu người này đổi thành Vọng Ngưng Thanh, Lục Tri châu liền không còn suy nghĩ gì nữa, lý do không gì khác, Vọng Ngưng Thanh nhìn qua quá giống một tiểu thư khuê các được nuông chiều từ bé, cải trang vi hành ra ngoài du ngoạn. Nữ tử bình thường lấy sắc hầu người, dù có che giấu thế nào, trên người ít nhiều cũng toát ra vài phần yếu đuối, nhưng bạch y nữ tử này lại có ánh mắt trong veo, lông mày thanh tú, thần thái tự tin -- so với “nữ nhân”, nàng càng giống “tiểu hài tử” hơn.
Nhưng nếu nói nàng là “tiểu hài tử”, nàng lại có dung mạo thoát tục, thanh tao, khiến người ta không dám mạo phạm, thần thái cao quý, tựa như tiên nữ giáng trần.
Thiếu nữ thanh khiết bước vào chốn phàm trần, đại khái, cũng chỉ như vậy.
“Sự việc đã được điều tra rõ ràng.” Kỳ Lâm Triệt ngồi trên ghế chủ vị, hai tay bưng chén trà thơm, không ngừng dùng nắp chén khuấy lá trà, nhưng lại không uống, “Ban đầu là vì điều tra nguyên nhân cái chết của vị tuần sát sứ tiền nhiệm, kết quả phát hiện ra vùng Lâm Giang này lại có kẻ buôn bán thiếu nữ, lần theo manh mối, phát hiện ra thanh lâu có tên là “Ngọa Hoa lâu” kia lại được che chở dưới danh nghĩa của Dương tri huyện. Hơn nữa, triều đình có quy định, chư hầu được nạp mười thiếp, quan ngũ phẩm bốn, sĩ đại phu hai, người không có chức vị đến năm bốn mươi tuổi không con mới được nạp thiếp, vì sao Vương viên ngoại lại có thể nuôi đến hai mươi bảy phòng mỹ nữ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây