Oa, ngược đãi tù nhân à?! Linh Miêu tức giận kêu meo meo, thầm nghĩ phản diện chính là phản diện, khó trách sau này sẽ bị nam chính xử lý. Thiếu nữ đáng yêu như vậy mà ngươi cũng không đối xử tốt với nàng ấy, rõ ràng trong mạch truyện gốc ngươi còn ân cần mời nàng ấy ăn một bữa cơm, còn mua kẹo mạch nha cho nàng ấy nữa chứ!
Vọng Ngưng Thanh đã không còn sức lực để tranh luận về vấn đề đãi ngộ nữa, nàng đoan trang ngồi trong ngục, kể lại toàn bộ những gì đã trải qua.
Xuống núi tiêu diệt bọn cướp, bị người ta lừa gạt đến trên người không còn đồng nào, bị bán vào thanh lâu, giết chết tú bà muốn ép nàng tiếp khách, sau đó thừa lúc đêm tối mò về Trương gia thôn tìm Trương Thiết Trụ đã bán mình, một kiếm lấy mạng hắn ta. Sau đó là lang bạt khắp nơi, muốn học theo những người ăn mày ven đường hát rong xin ăn, nhưng vì dung mạo xinh đẹp nên không ai xem nàng là ăn mày, ngược lại còn tưởng nàng là tiên nữ từ trên trời rơi xuống. Không chỉ có người quỳ trước mặt nàng cầu xin nàng dẫn họ cùng bay lên trời, còn có một tên Vương viên ngoại muốn nạp nàng làm thiếp.
“Hắn nói theo hắn về nhà là có thể ăn ngon mặc đẹp, kết quả đến đó lại nhìn thấy cả một sân đầy các tỷ tỷ.” Vọng Ngưng Thanh thản nhiên lặp lại những lời Linh Miêu thì thầm bên tai, “Họ đều khóc lóc hỏi ta có phải bị bắt cóc đến đây không, ta nói không phải, chỉ là muốn tìm người giúp ta nấu cơm giặt giũ. Sau đó, những tỷ tỷ đó lại vừa khóc vừa nói Vương viên ngoại kia là tên súc sinh, ngay cả kẻ ngốc cũng lừa gạt, họ giúp ta nấu cơm còn giúp ta giặt quần áo, nói rằng giá như có một vị hiệp khách nào đó giết chết Vương viên ngoại thì tốt rồi, cho nên ta liền đi giết Vương viên ngoại.”
Kỳ Lâm Triệt: “...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây