Vọng Ngưng Thanh ngồi xổm trên bậc thềm góc phố, lặng lẽ ngẩn ngơ, Linh Miêu ngồi bên cạnh, ánh mắt đờ đẫn nhìn dòng người qua lại trên đường.
Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra mà thành ra nông nỗi này? Linh Miêu có chút khó hiểu.
“Cái kia... Tiểu Ngưng Thanh à, ngài không đói sao?”
“Đói.”
Vọng Ngưng Thanh nói, cau mày xoa xoa bụng, từ sau khi ích cốc thì Hàm Quang Tiên Quân chưa từng nếm trải cảm giác phàm trần “đói bụng” này. Tuy thân thể hiện tại của nàng đối với người thường đã xem là cường đại, căn cốt thanh kỳ, khí huyết dồi dào. Nhưng dù thân thể có cường tráng đến đâu, đói bụng bảy ngày cũng sẽ trở nên suy yếu, điểm này, Vọng Ngưng Thanh cũng không ngoại lệ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây