Vọng Ngưng Thanh lục lọi lung tung chỗ ở, từ từ rút ra đoản đao. Lưỡi dao hình lá liễu này vật ngự tứ hoàng thất, được đúc từ thiên thạch, là Thường Minh đế tặng cho Dung Hoa công chúa vào năm nàng cập kê, đại diện cho sự sủng ái vô thượng của hoàng thất đối với Dung Hoa công chúa - bởi vì theo thông lệ thường ngày, chỉ có hoàng tử trưởng thành mới được ban cho bảo đao như vậy, đại diện cho “vinh quang” của Cảnh quốc.
Linh Miêu ngoan ngoãn ngồi xổm trên giường ngước nhìn Vọng Ngưng Thanh, nó muốn biết trong hoàn cảnh này, Hàm Quang Tiên Quân òn có thể xoay chuyển tình thế như thế nào, lại thấy Vọng Ngưng Thanh cầm đoản đao, cắt vài đường khắp nơi.
Cắt xong vết đao, Vọng Ngưng Thanh lại làm rối tóc mai và vạt áo của mình, làm thành dáng vẻ tiều tụy.
Tôn thượng định dùng kế khổ nhục sao? Linh Miêu nghiêng đầu, cố gắng dùng cái đầu lông bé bằng quả óc chó của mình để lý giải hành động của Vọng Ngưng Thanh.
Một lúc sau, nó liền thấy Vọng Ngưng Thanh ngồi xuống bên cửa sổ, đặt cả cánh tay lên mặt bàn, thần tình bình thản cúi người, thử vị trí, sau đó dùng sức ấn xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây