“Nếu thiên phú thần phách của ta cũng cao như thiếu chủ,“
“E rằng hiện tại ta đã có hy vọng nắm giữ chân ý!”
Phương Hạ thổn thức không thôi.
“Tám trăm mét? Rất lợi hại sao?” Ngô Uyên ngạc nhiên.
“Tự nhiên là lợi hại,“ Phương Hạ trịnh trọng nói, “thiếu chủ, ngươi biết ta bây giờ là Khí Hải bát trọng, có biết thần niệm của ta có thể khuếch tán bao xa không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây