“Đệ tử hiểu.” Ngô Uyên cung kính đáp.
Vũ Thái Thượng và Kiếm Thái Thượng tiễn Ngô Uyên đến khi bóng dáng hắn khuất sau rừng cây rậm rạp mới quay trở lại.
“Ngươi nghĩ sao?” Vũ Thái Thượng lên tiếng, phá vỡ sự yên lặng.
“Hắn, hẳn không phải là Thiên Nhân chuyển thế.” Kiếm Thái Thượng chậm rãi nói, “Nếu thật sự là như vậy, vậy chỉ có thể nói, hắn che giấu quá kỹ, lá gan quá lớn, vừa rồi, ta đã có cơ hội giết hắn.”
Vũ Thái Thượng khẽ gật đầu, “Trên thực tế, có hay không, cũng không còn quan trọng nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây