Lại một lần nữa kéo dài khoảng cách với Trần Lạc!
“Đuổi theo!” Ngô Uyên vừa chạy trốn được vài trăm mét, đã điên cuồng chạy về phía xa, chỉ để lại một đạo tàn ảnh mờ nhạt.
Tái chiến? Hắn đã cảm nhận được sự mệt mỏi của cơ thể, ngay cả sương mù huyết sắc cũng khó có thể hoàn toàn loại bỏ.
“Trốn? Ta không tin ngươi có thể duy trì bí thuật mãi được.” Trần Lạc vô cùng phẫn nộ, thân hình lóe lên tiếp tục đuổi theo.
Thương vong nặng nề như vậy, ngay cả Cửu hoàng tử Tấn Nhân Tô cũng đã chết, hắn không thể nào ăn nói với Tấn Hoàng được, sao có thể dễ dàng buông tha cho Ngô Uyên như vậy?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây