“Hoành Thiên Các?” Hai mắt Ngô Uyên sáng rực lên, tựa như tìm được một tia hi vọng trong tuyệt cảnh. “Ta muốn thử!” Giọng nói kiên định, không chút do dự.
Triệu Bạch Phàm liếc nhìn Ngô Uyên, ánh mắt mang theo vài phần khinh thường, lạnh nhạt nói: “Với thực lực hiện tại của ngươi, e là còn kém rất xa.”
Nụ cười trên môi Ngô Uyên không giảm, ôn hòa nói: “Triệu sư, thử một chút cũng không mất gì, cho dù thất bại, cũng giúp đệ tử nhận thức rõ ràng hơn về sự chênh lệch giữa mình và người khác.”
“Cũng được, ta dẫn ngươi đi một chuyến.” Triệu Bạch Phàm khẽ gật đầu.
Trong lòng nàng ta thầm nghĩ, nên cho Ngô Uyên một bài học, để hắn biết thế nào là “núi cao còn có núi cao hơn”, từ đó mới có thể thu liễm lại sự kiêu ngạo trong lòng. Nghĩ đến đây, khóe môi nàng ta hiện lên một tia cười lạnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây