“Đại Lương ca về rồi~”
Nam Trạch mắt tinh, lập tức gọi tên hắn.
Du Lương lúc này mới hoàn hồn đáp một tiếng rồi bước vào sân. Lư thị cũng không cọ bào ngư nữa, vội vàng đi hỏi hắn tìm việc thế nào.
“Tìm được rồi, canh đêm ở một vườn chuối lưng chừng núi, ban ngày có việc hái chuối cũng có thể làm luôn. Canh đêm trả công theo ngày, một đêm hai mươi văn tiền.”
Lư thị lộ vẻ xót xa, nhưng không nói gì về việc không làm. Bà biết đây có lẽ đã là công việc tốt nhất mà con trai có thể tìm được lúc này. Cứ làm tạm đi, qua mấy tháng này là được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây