“Con...”
Nam Khê nhìn đệ đệ không nói nên lời liền bật cười, nàng biết mấy tháng nay đệ đệ bị nhốt đến phát điên thật rồi.
“Ta thấy Lư thẩm thẩm nói có lý, chân đệ vẫn phải từ từ. Nhưng ta thấy đệ dùng một nạng cũng khá tốt, có thể chống một cây thử xem. Có thể ra bãi biển đi dạo, đuổi sóng. Cũng có thể chậm rãi đi đến nhà bạn bè chơi hai canh giờ. Dù sao đệ tự chú ý đến chân là được.”
Vừa nghe có thể tự ra ngoài, Nam Trạch vui mừng đến nỗi suýt nhảy lên.
“A tỷ, đệ nhất định nghe lời!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây