“Ông chắc chắn hắn không bệnh chứ?”
“Đương nhiên, cô nương, nha hành Lộ gia chúng ta mở mấy chục năm rồi, cần danh tiếng. Nếu thật sự lén lút bán cho cô một người bệnh, hỏng mất bản ing hiệu ta cũng phải chịu trách nhiệm. Cô cứ yên tâm, chỉ cần cô mua, lát nữa ta sẽ viết cho cô một tờ giấy, nếu có bệnh cô cứ trực tiếp mang về đổi.”
Người ta đã nói đến mức này rồi, Nam Khê cũng không do dự nữa, chỉ lấy tiền mua giấy bán thân của người tên là Thập Ngũ đó. Tên thật của hắn không phải Thập Ngũ, mà là một họ rất quê mùa thêm chữ Cẩu Đản, nên nghĩ đi nghĩ lại vẫn gọi hắn là Thập Ngũ vậy.
Hiện giờ chỉ trả tiền thôi chưa được, còn phải đến nha môn để thay đổi chủ nhân của nô lệ. Đợi Nam Khê bận rộn xong đã gần trưa rồi. Khi đến nha hành dẫn người, từ xa đã thấy Thập Ngũ ngồi ở cửa ngóng trông ra đường, vừa thấy nàng liền chạy vào trong tiệm, trông có vẻ khá vui vẻ.
Nam Khê đi theo vào trong, phát hiện Thập Ngũ đang cầm một cái bánh ngô bột thô từ tay tiểu nhị, gặm rất nhanh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây