“Bỏng thành như vậy rồi mà còn không sao. Nhìn muội như vậy cũng không thấy bôi thuốc, nhà không còn thuốc sao?”
Ánh mắt Lư thị nhìn chằm chằm vào tay con trai, đột nhiên cảm thấy hơi ăn không ngon.
Trên bàn im lặng một lúc.
Nam Khê bị nắm tay đau nhói, véo hắn một cái mới rút tay về.
“Chỉ là vô ý bị bỏng thôi, đã dùng nước xối qua rồi. Người làm việc ai mà không bị thương, một chút thương tích nhỏ không cần bôi thuốc cũng sẽ nhanh khỏi thôi. Cảm ơn Đại Lương ca đã quan tâm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây