“Ta không vội.”
Xuân Nha cười cười, mím môi không nói gì nữa. Hai người rất nhanh đã chia tay ở cửa nhà nàng.
Tối hôm đó Nam Khê nằm trên giường trằn trọc thế nào cũng không ngủ được, vừa nhắm mắt trong đầu lại là cảnh tượng nàng nhìn thấy qua khe đá.
Đôi tay cường tráng, eo nhỏ nhắn, còn có hai cái đầu càng lúc càng gần nhau.
Mơ mơ màng màng không biết ngủ thiếp đi từ lúc nào, trong mơ chủ nhân đôi tay kia lại biến thành Du Lương, thấy mặt hắn càng lúc càng gần, Nam Khê lập tức giật mình tỉnh dậy ngồi bật dậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây