“Là loại người nào thì trong lòng các ngươi tự biết rõ." Trần Hạo Viễn phủi phủi ống tay áo không nhiễm một hạt bụi nào của mình.
Ý tứ đó rất rõ ràng - - hai tên nông dân chân đất chuyên làm ruộng để kiếm ăn, không kẻ nào là ác bá cường hào, cẩn thận kẻo làm bẩn thánh địa của người đọc sách!
"Ta nói đến đây thôi, các ngươi tự mình giải quyết cho ổn thoả đi!"
Dứt lời, Trần Hạo Viễn phất tay áo rời đi.
Tô Nhị Cẩu nhìn bóng lưng của hắn ta, vò đầu nói thầm: "Tỷ, tại sao đệ đột nhiên lại hơi muốn đánh hắn ta?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây