“Năm đó phụ thân làm ăn phát đạt, không ít người tới nịnh bợ phụ thân, phụ thân không làm, cũng chỉ còn mỗi Trình thúc còn nguyện ý kết giao với phụ thân. Tỷ hẳn không nhớ rõ? Khi tỷ còn nhỏ có một hôm bị bệnh nặng, không có tiền đi cửa tiệm thuốc, là Trình thúc bán con bò già trong nhà, nên tỷ mới có tiền chữa bệnh.
Đó là chuyện khi Tô Đại Nha bảy tuổi, Tô Nhị Cẩu năm tuổi, nàng ốm nặng, sốt đến mơ hồ, chuyện này cũng chỉ có Tô Nhị Cẩu nhớ rõ nỗi tuyệt vọng của mọi người trong nhà, cùng với Trình thúc xuất hiện đưa than ngày tuyết.
Rõ ràng cùng đi hộ tống như nhau, Trương Đao chính là con sói mắt trắng*, Trình thúc lại là người trọng tình trọng nghĩa.
(Sói mắt trắng*: chỉ người vô ơn)
Thảo nào Tô lão phụ buồn như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây