Nhẹ nhàng rút chủy thủ ra, ánh sáng lạnh lẽo chợt lóe lên, dường như có thể khiến người ta cảm nhận được sự sắc bén và sát khí của nó.
Tô Tiểu Tiểu nhìn về phía Vệ Đình đang ngồi bên cạnh kiểm tra bảng chữ mẫu, nàng nghiêng đầu hỏi: "Chàng để vào sao?"
Vệ Đình nói bằng giọng điệu lạnh lùng: "Không cần thì đưa cho ta."
Tô Tiểu Tiểu vội vàng nhét chủy thủ vào tay nải: "Cần! Ai nói ta không cần chứ!"
Lần sau nếu lên núi gặp hổ lần nữa, nàng có thể một đao chém chết con hổ, không cần phải liều chết vật lộn giống như lần trước nữa, bị thương cũng chẳng phát hiện ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây