Tô Tiểu Tiểu khẽ lắc đầu nhỏ: “Dù sao cũng không phải đi luyện chữ!
Vệ Đình: “...
Sau khi tắt đèn, hai người nằm trong chiếc giường mềm mại.
Dù đã ở chung phòng nhiều ngày nhưng kỳ thực hai người vẫn chưa đi quá xa, vẫn mỗi người một ổ chăn.
Tô Tiểu Tiểu chớp chớp mắt hỏi: “Vệ Đình, vì sao vừa nãy ngươi lại hỏi ‘thay xiêm y lâu tới vậy sao’? Có phải ngươi cảm thấy ta đi lâu quá, để lại mình ngươi ở trong phòng, ngươi không ngủ được?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây