“Không cần. Vệ Đình lạnh lùng từ chối.
Tô Cẩn Nương vội vàng nói: “Ngươi không cần cảm thấy xấu hổ, chúng ta cùng thôn, nên giúp đỡ lẫn nhau mới đúng…
“Vệ đại ca!
Lý Tiểu Dũng từ trong phòng đi ra, vừa nhìn thấy Vệ Đình là hắn ta đã nở một nụ cười vui vẻ.
"Đúng là ngươi rồi! Mới vừa rồi ta ở trong nhà thấy ai lại giống như vậy, nhưng tại sao ngươi lại đi chẻ củi vào một ngày tuyết rơi như thế? Lần sau ngươi muốn củi lửa thì báo với ta một tiếng!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây