Long Nhị đang ngồi ở một bên nhìn Yến Tam, sau đó lại nhìn sự táo bạo và đam mê trong mắt Miêu Thúy Thúy, dù khờ khạo đến đâu cũng hiểu được điều gì đó nên cúi đầu uống rượu để kìm lại tiếng cười sắp bật ra khỏi cổ họng.
“Long Nhị ca ca, huynh cũng ăn đi.” Một cô nương xinh đẹp khác trong trại cũng chen vào chỗ của thiếu niên trong thôn, ngồi bên cạnh Long Nhị, gắp rau cho hắn ta.
Long Nhị muốn cười Yến Tam: “…” Hết rồi, xong rồi, các cô nương trong trại này dũng mãnh quá, ta chịu không nổi!
Long Nhị nghiêm túc nhìn cô nương béo bên cạnh, khuôn mặt ưa nhìn, ăn mặc rất hợp thời, nhưng với dáng người này... cô nương này hơi béo!
Không phải mẫu người của mình nên Long Nhị đứng dậy và cố gắng chạy trốn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây