“Đúng vậy, mặc dù ta đã phái người đi điều tra những người trong hoàng thất Thượng tộc, cũng đã điều tra về Ba Bố Duệ Vương gia, nhưng ta cũng không chắc chắn mọi thứ đều là thật được.” Yếu Tu Trúc gật đầu, giống như trong hoàng thất của Đại Yến vậy, Thất Vương thúc kia mặc ngoài là người ăn chay niệm Phật, nhưng thật ra bên trong che giấu sâu không thấy đáy.
“Vậy chúng ta không cứu nữa!” Tiết lão đầu xua tay, ông ấy là người ngay thẳng, đơn giản, ông ấy không muốn nghĩ tới những chuyện lắt léo cong cong quẹo quẹo. Nếu cứu được thì ông ấy sẽ cứu, còn cứ nghĩ đông nghĩ tây, sợ cái này lo cái kia vậy thì khỏi cứu.
Ba người bàn bạc xong quyết định không cho dược liệu, để tránh gây ra rắc rối không cần thiết giữa hai nước. Những hộ vệ kia được thả về, họ làm tổn thương thôn dân, người của Yến Tu Trúc cũng làm họ bị thương, họ không nợ nhau bất cứ điều gì. Tuy nhiên, số bạc lấy được trên người bọn họ thì không trả lại, đây là phần bồi thường cho các thôn dân bị thương.
Sau khi những hắc y nhân kia được thả về, Ba Bố Duệ Vương gia đã đích thân vào trong thôn để gặp Tiết thần y, Yến Tu Trúc và Mạnh Thanh La đưa những đứa trẻ tránh đi, không gặp.
Cuối cùng, Ba Bố Duệ Vương gia cũng không nói cho Tiết thần y biết người mà cần nhân sâm mà hắn ta muốn cứu là ai, Tiết thần y không nhận được câu trả lời ông ấy mong muốn nên đã từ
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây