“Tổ mẫu, cháu sẽ làm được, người yên tâm, cả đời này cháu cũng sẽ đối xử tốt với La. Cháu dùng cả giang sơn Đại Yến và Yến Vương phủ ra thề, nếu đời này cháu làm chuyện có lỗi với A La thì Đại Yến quốc sẽ bị diệt, Yến Vương phủ cũng sẽ biến mất.” Yến Tu Trúc chẳng những đồng ý mà còn giơ tay lên thề độc.
Yan Tu trúc: Hoàng huynh, tha thứ cho đệ đệ mang cả giang sơn của huynh ra thề, dù sao nếu không có sự xuất hiện của A La thì giang sơn Đại Yến đã sớm bị Thượng tộc xâm chiếm rồi, Yến Vương phủ cũng không có đời sau, tất cả đều sẽ biến mất trong lớp cát bụi của lịch sử.
“Được, được, ta tin là Thế tử có thể làm được, mấy năm nay cháy đối xử với A La tốt thế nào ta cũng đã nhìn thấy rồi, cháu là một người trọng tình trọng nghĩa, là một hài tử đầu đội trời chân đạp đất.” Tổ mẫu vui mừng gật đầu.
Sau khi dặn dò Yến Tu Trúc, bà ấy lại nhìn về phía Mạnh Thanh La: “A La, sau khi tổ mẫu đi rồi, cháu không cần làm gì lớn đâu, chỉ cần đặt linh cữu ở nhà hai ba ngày đơn giản cho những người quen đến viếng là được. Còn nữa, viết một bức thư báo tang cho người cha không chịu thua kém kia của cháu là dược, chỉ cần làm đúng phận sự của một nữ nhi là được rồi, nói lại với hắn, bảo hắn không cần quay về chịu tang đâu, bảo hắn phải nghe lời Hoàng đế cữu cữu của cháu, cả đời còn lại cứ ở Bắc Cương canh giữ cho Đại Yến không bị nước địch xâm phạm, đó là sự lựa chọn tốt nhất rồi.”
“Cháu biết rồi, tổ mẫu.” Giọng Mạnh Thanh La nghẹn ngào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây