“Nói thật ra, cũng là tính tình của hai người các ngươi quyết định vận mệnh của các ngươi mà thôi, Hà Đông Ly, ngươi bởi vì gia cảnh bần hàn nên thấy người khác tốt lại ghen ghét, mà Trần Lương Dân ngươi, thì bởi vì nhà mình có chút bạc lại xem thường các bạn cùng trường, lúc này mới làm việc sai trái như vầy! Hiện tại, có lẽ các ngươi đã biết thân phận thật sự của Mạnh Nghiên Hoa rồi chứ gì? Biết tỷ của hắn ta là ai không?
Hiện tại có lẽ hai người các ngươi cảm thấy hối hận đúng không? Đặc biệt hối hận chứ? Nếu hai người các ngươi giao hảo với hắn ta, ba người cùng nhau nghiên cứu học vấn, ba người cùng nhau ở chung ba năm, trong thời gian ba năm ở nơi này phát triển tình cảm sâu đậm.
Vậy thì trong tương lai, cho dù là Mạnh Nghiên Hoa hay là chỗ dựa sau lưng của hắn ta đều sẽ trở thành chỗ dựa lớn nhất cả cuộc đời này của các ngươi, nhưng các ngươi đã bỏ lỡ, hoàn toàn bỏ lỡ, hơn nữa các ngươi sai rất nặng, chỗ dựa của hắn ta là hoàng thất đó, hai người các ngươi... Ta thật sự không biết nói phải nói cái gì mới đúng!”
Từ sơn trưởng càng nói lại càng kích động, bản thân cũng càng lúc càng tức giận, vô cùng tức giận trước hành động của hai người trước mắt.
“Hà Đông Ly, hai loại đồ vật này là huyện chủ bảo ta chuyển cho ngươi.” Nói xong, Từ sơn trưởng lấy hai loại đồ vật từ trong lòng ngực ra đưa cho Hà Đông Ly.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây