Mạnh Thanh La đã hiểu được ý của Từ sơn trưởng, nàng suy nghĩ một chút rồi nói: “Cứ xử lý theo quy định của thư viện là được, về phần Ngũ Lang nhà ta cũng có tham gia đánh nhau, tuy rằng thằng bé chiếm cái lý, là người bị hại, nhưng việc đánh nhau cũng là sự thật, như vậy đi, từ hôm nay trở đi, thư viện dừng lại việc học của thằng bé, sau đó ta sẽ chuyển thằng bé vào thư viện khác để học, việc này một là giữ gìn danh tiếng cho thư viện Tùng Đào, hai là cũng tốt cho Ngũ Lang.”
Dù sao thư viện Tùng Đào cũng là do Yến Tu Trúc nhìn trúng, là thư viện lớn nhất Quan Châu thành, là thể diện của cả hệ thống giáo dục ở Quan Châu, nếu làm sơn trưởng khó xử, làm thư viện khó xử, cũng là làm Yến Tu Trúc khó xử, làm chuyện ầm ĩ lên sẽ không tốt.
“Vâng, vâng, cám ơn huyện chủ thông cảm!”
Khi hai người nói chuyện thì dược tính trong người Trần Lương Dân, Hà Đông Ly và Ngũ Lang đã giải, vừa tỉnh lại.
Ngũ Lang nhìn về phía Mạnh Thanh La: “Tỷ? Đệ không có trộm bạc!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây