Mạnh Thanh La đã nói với Từ sơn trưởng, tất cả các câu hỏi và câu trả lời trong lúc thẩm vấn đều được phóng to để tất cả những người xung quanh đó có thể nghe thấy được, không cần phải giấu giếm làm gì. Nếu người kia đã có gan làm ra chuyện ồn ào này thì cũng phải có dũng khí để gánh vác trách nhiệm. Nàng tin tưởng ngũ đệ mình, chắc chắn đệ ấy sẽ chẳng dính dáng gì đến việc này. Mạnh Thanh La đứng ở chỗ thuốc bột không thể lan tới, nghe năm người bọn họ thẩm vấn.
Người đầu tiên Từ sơn trưởng hỏi là Ngũ Lang. Thật ra, trong lòng Từ sơn trưởng biết rõ, Mạnh Nghiên Hoa bị người ta hãm hại nhưng ngặt nỗi để tránh miệng lưỡi thế gian đồn đoán, hắn ta vẫn phải làm cho có.
“Mạnh Nghiên Hoa, con có biết chuyện Trần Lương Dân mang mười lượng bạc từ nhà đến thư viện không?”
“Lúc trước con không biết. Sau đó, hai người họ vây con trong ký túc xá và nói cho con biết nên con mới biết nhưng khi ấy cả hai người họ đã bắt đầu vu oan cho con lấy bạc rồi. Con nói con không lấy, bạc của con là do tỷ tỷ cho, thế là bọn họ mắng luôn tỷ tỷ con. Tỷ tỷ của con là ai kia chứ? Bọn họ đâu có biết. Nhưng bây giờ con có thể nói để cho họ biết, tỷ ấy là Thế tử phi Yến vương tương lai. Năm ngoái, khi hai vương tạo phản, tỷ tỷ con không màng an nguy của bản thân, cứu các binh sĩ trong quân khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng. Vì việc ấy, Hoàng thượng mới tứ phong cho tỷ ấy cái danh thần y huyện chủ.
Nếu không có tỷ ấy, biết bao tướng sĩ trong quân đã phải bỏ mạng rồi. Nếu không có tỷ ấy, biết bao gia đình phải sống trong cảnh thiếu vắng nhi tử, không còn phụ thân, biết bao gia đình phải chịu cảnh tan cửa nát nhà. Tỷ ấy là nữ anh hùng bảo vệ chúng ta nhưng lại bị tiểu nhân mắng chửi. Trần Lương Dân mắng con cũng được, nghi oan cho con cũng chẳng sao, thế nhưng hắn ta không thể sỉ nhục tỷ tỷ con được, thế nên con mới đánh hắn ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây