“Chắc chắn không phải trò ấy lấy đâu, tỷ tỷ của trò ấy là Thế tử phi. Ta nghe nói Thế tử phi giàu có lắm, Thế tử của chúng ta cũng còn phải dựa vào sự giúp đỡ của Thế tử phi tương lai nữa đấy. Trong nhà người ta chẳng có gì ngoài bạc, với nhà trò ấy mà nói mười lượng bạc này chẳng đáng là gì, mọi người nói xem có đúng không?” Phu tử trung niên biết chút ít tin tức ngầm, ít nhiều gì hắn ta cũng hiểu về Mạnh gia của Phúc Lai thôn hơn những người khác đôi chút.
“Đi thôi, chúng ta mang theo chỗ bạc này, nói lại mọi chuyện cho sơn trưởng biết. Vẫn nên đi báo quan, để bộ đầu đến tra án, thẩm tra, lấy lại sự trong sạch cho Mạnh Nghiên Hoa.” Phu tử trẻ tuổi mang một bầu nhiệt huyết, hắn ta cảm thấy vô cùng bất bình thay cho Ngũ Lang.
“Được rồi, đi thôi.” Bốn người đóng kín cửa, lập tức rời đi.
“Chuyện thế nào?” Từ sơn trưởng bốn người vừa trở về và hỏi họ.
“Tìm được bạc rồi.” Phu tử trung niên cầm bạc đưa cho Từ sơn trưởng, sau đó rất thông minh bước đến cạnh Từ sơn trưởng, thì thầm nói với hắn ta vài câu. Nghe xong những gì phu tử trung niên nói, sắc mặt của Từ sơn trưởng đanh lại, không chỉ có trộm cắp mà còn là bày mưu hãm hại người khác nữa à?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây