Ngũ Lang bước một bước dài tiến lên phía trước, đối diện với gương mặt tràn đầy dữ tợn và béo phì của Trần Lương Dân rồi vung một quyền ra: “Ngươi có bệnh đúng không? Ta nói ta không lấy, ngươi còn hất mực nước vào người ta, hiện tại ngươi bị ta đánh là ngươi tự làm tự chịu, là ngươi ra tay trước!”
Trần Lương Dân bị Ngũ Lang đấm vài cái muốn hôn mê, sau khi hoa mắt một hồi thì hắn ta mới phản ứng lại sau đó lại hét lên với Hà Đông Ly: “Ngươi đi kêu gọi mấy huynh đệ kia, bảo họ đến đây, ta cũng không tin mấy người chúng ta đánh không lại hắn ta!”
“Lương Dân, nghe ta nói đi, đừng đánh nhau, phu tử và sơn trưởng mà biết chẳng những chúng ta sẽ bị phạt, nói không chừng chúng ta còn bị thư viện xoá tên.” Có làm thế nào Hà Đông Ly cũng không dám cược tiền đồ của bản thân.
Hắn ta là tú tài đầu tiên trong thôn bọn họ, nếu như bị thư viện xoá tên, lại bị đoạt mất công danh tú tài, vậy thì còn dư lại chỉ là con đường cùng.
“Nhưng hắn ta đánh ta, vậy thì phải làm sao mới được?” Trần Lương Dân tức giận, không tỉm được bạc, còn bị đối phương đánh, nhưng mà dù cho hắn ta béo cũng không dám đánh nhau với Ngũ Lang.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây