Hà Đông Ly gầy teo, vóc người nho nhỏ, ăn mặc rách nát đang sợ sệt nhìn Trần Lương Dân, sau đó vô cùng khẳng định: “Đúng vậy, chính mắt ta thấy được, nếu ngươi không tin thì lục soát trong ngăn tủ của Mạnh Nghiên Hoa đi, trong ngăn tủ của hắn ta có nén bạc giống của ngươi như đúc, hai thỏi năm lượng.”
“Đánh rắm!” Ngũ Lang luôn luôn tao nhã hiện tại bị làm cho tức giận đến chửi bậy, nghiêm mặt tranh luận cùng hai người kia: “Mười lượng bạc kia là tỷ của ta cho ta, mấy ngày trước ta hưu mộc về nhà gặp được tỷ tỷ đã lâu không gặp nên tỷ mới cho ta bạc, tỷ của ta luôn luôn thương yêu mấy người đệ đệ chúng ta nên nàng thường xuyên lo cho chúng ta cái ăn, cái mặc, bạc, còn nói là có tiền bạc bàng thân thì không cần sợ gì cả!”
Ngày đó Ngũ Lang về nhà, vừa lúc chạm mặt Mạnh Thanh La mới từ Nam Cương trở về, thời điểm Mạnh Thanh La đi vào năm trước, Ngũ Lang vừa mới thi tú tài không lâu, chưa tiến vào thư viện.
Sau khi trở về biết được hắn ta ở trong ký túc xá của thư viện Tùng Đào, mỗi ngày ăn uống tại thư viện, lâu ngày không gặp nên Mạnh Thanh La đau lòng đệ đệ, sợ hắn ta ăn không ngon, nên khi hắn ta quay lại thư viện thì nhét vào tay hắn ta hai thỏi bạc năm lượng, bảo hắn ta không cần ăn uống tiết kiệm, hiện tại là thời điểm cơ thể phát triển cần nhiều dinh dưỡng.
Ngũ Lang biết tính tình của tỷ tỷ nên không có chối từ mà nhận lấy rồi cảm ơn, sau khi trở lại ký túc xá, hắn lấy bạc từ trong giỏ sách ra bỏ vào ngăn tủ của mình, không ngờ lại bị Hà Đông Ly đẩy cửa đi vào thấy được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây