“Hồi trước còn nhỏ, giờ chúng càng lúc càng lớn, nhận biết người khác được rồi.” Mạnh Thanh La cười bảo.
Đùa gì thế, không khôn như trước đây thì có lỗi với công sức quan tâm chăm lo từng li từng tí của nàng lắm.
Kể từ khi nàng đến, nàng cho hai hài tử ăn đủ loại thức ăn như sữa bột, bún... chưa bao giờ dừng, không những thế nàng còn liên tục trốn nước suối trong giếng cổ ở không gian vào thức ăn cho hai bánh bao nhỏ ăn nữa.
“Nhìn có vẻ hai tháng nữa hai đứa nhóc sẽ tự đứng được rồi, đoán chừng hơn một tuổi sẽ đi bộ được, có điều không biết khi nào mới gọi nương đây?” Hứa thị chìa ngón út ngoắc tay với hai bánh bao nhỏ.
Hai bánh bao nhỏ không nhìn nương nữa mà chuyển sang nhìn Hứa thị, nhưng một giây sau đó quay về nương ngay, còn tay thì nhị mẫu muốn ngoắc cứ ngoắc, đừng quấy rầy cháu ngắm nương xinh đẹp là được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây