“Để muội xách cho, đại ca chăn ngựa!”
Yến Tử chắc chắn đó là của nhà mình, còn là do đại ca gửi bạc mua, tiểu cô nương vô cùng mừng rỡ, nhanh tay lẹ chân cần lấy gạo và thịt trong tay Long Nhất, dễ dàng xách chúng đi như xách một con gà con vịt, bước chân chạy nhanh như bay về nhà.
Long Nhất nhìn bóng lưng vui vẻ của tiểu cô nương: “…” Hắn ta thật sự không phải người đánh xe ngựa, trời ạ, không thể giải thích được!
Mạnh Thanh La cười nói: “Lợi hại lắm đúng không? Làm đồ nhi cho ngươi thế nào?”
Long Nhất nhìn Mạnh Thanh La, biết Công chúa thương tiếc hài tử này, hắn ta gật gật đầu, sau đó lại lắc đầu nói: “Ta là long vệ của Công chúa ngài, nhận nó là đồ nhi cũng được, nhưng nó vốn đã có thiên phú luyện võ, trên người lại có thần lực, chỉ cần dạy nó một chút võ công thì giúp nó thành tài cũng có khả năng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây