Mạnh Thanh La nghi hoặc nhìn hắn ta, thấy đại ca không chịu nói, nàng cũng không truy hỏi nữa. Hay là do tối hôm qua hai tiểu bảo bảo thay phiên nhau khóc đã làm phiền giấc ngủ của người nhà? Nếu không thì sao nàng cứ cảm thấy nam nhân trong nhà này hết người này đến người khác đều hơi kỳ quái.
Quên đi, nếu bọn họ không muốn nói thì thôi, Mạnh Thanh La chuyển sự chú ý sang chuyện buôn bán kinh doanh. Thật ra, nàng cũng chỉ đến xưởng mì ăn liền và xưởng rượu trong thôn xem cho có lệ, nàng am hiểu tình hình trong xưởng, lại đều do người nhà quản nên nàng rất yên tâm. Vì vậy, nàng cũng chỉ đi một vòng quan sát xung quanh, nói chuyện với những công nhân trong xưởng, rồi sau đó đến thôn trang của Yến Tu Trúc.
Trong thôn trang, Yến Tu Trúc không có ở đó, sau khi trở về hắn vội vàng đi xử lý mọi chuyện lớn nhỏ trong Quan Châu, lần này hắn đi xa Quan Châu quá lâu, có một số chuyện Yến Ưng không thể giải quyết được, tất cả đều chồng chất lên cần hắn đích thân giải quyết.
“Thái sư phó, xin chào!” Mạnh Thanh La cúi đầu chào Thái sư phó đang bận rộn làm việc.
“Ôi, huyện chủ, là người à, người đã quay về rồi!” Thái sư phó nhìn thấy Mạnh Thanh La cũng hơi kích động, sau đó hưng phấn vẫy vẫy tay với nàng: “Huyện chủ, người lại đây, người lại đây xem đi, thứ người đưa cho ta làm theo ta đã có thể làm được gần giống rồi, tuy vẫn còn không bằng cái người đưa cho ta nhưng khả năng hút nước, khóa nước cũng không tệ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây