“À, thế hả! Ta còn thắc mắc sao đứa nhỏ kia cưỡi ngựa chạy như thể có giặc cướp đuổi sau lưng!” Mạnh lý chính gật đầu, đứng lên đi về phía tửu phường. Tam thúc còn đang tất bật ở tửu phường chưa về nhà, có lẽ còn chưa biết việc này. Mạnh lý chính muốn đi nói cho tam thúc một tiếng.
Mạnh Thanh La nhảy xuống ngựa trước cửa nhà, kéo Liệt Diễm vào sân, ném dây cương lên lưng nó: “Ngươi tự đi ra sau viện đi, khi nào ta xong việc sẽ tới lấy nước cho ngươi uống!”
Nói xong, nàng ôm hòm thuốc chạy vào nhà. Vừa vào tới nơi, Mạnh Thanh La đã nghe tiếng nương và nhị bá nương rên rỉ đau đớn từ trong phòng của mỗi người.
May mà hai người đều không phải sinh lần đầu tiên, thế nên tuy rằng cả nãi nãi và Mạnh Thanh La đều lo lắng trong lòng, nhưng cũng hiểu là sẽ không gặp chuyện nguy hiểm gì quá mức.
Mạnh Thanh La cấp tốc về phòng đổi một bộ y phục sạch sẽ, rửa sạch tay, sau đó tới phòng của nương.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây