“Bạch Lãng, Nhị Hắc, mau đi cứu người, nhanh lên!” Mạnh lão gia tử phản ứng và lập tức chạy về phía nơi phát ra tiếng kêu cứu và hú hét.
Bạch Lãng nghe hiểu lệnh của lão gia tử, hơn nữa, nó cũng là một con hổ, nó vừa theo bản năng đáp lại tiếng gầm của con hổ kia vừa sải rộng bốn chân lao nhanh về phía bên kia, gầm lên truyền đi thông điệp đe dọa: Không được làm người đó bị thương!
Đáng thương cho Bạch Lãng, ngày nào cũng đi theo mấy con chó trong thôn học kêu tiếng chó, cuối cùng hôm nay cũng tìm lại được tiếng hổ gầm chính thống, cuối cùng cũng học được tiếng hổ gầm từ kẻ địch.
Vốn dĩ trên núi phía sau này không có hổ, sau khi Bạch Lãng và Nhị Hắc đến, tuy bọn chúng chỉ sống dưới chân núi, nhưng hai con thú cưng cũng đã xem vùng núi này là địa bàn của mình. Vì vậy, có một con hổ khác đến thì có nghĩa là đang xâm chiếm địa bàn của hai con thú cưng. Hôm nay, cho dù lão gia tử không ra lệnh, cho dù con hổ kia không làm hại ai, nếu bị Bạch Lãng và Nhị Hắc phát hiện thì cũng sẽ bị cưỡng ép trục xuất. Dám xâm phạm lãnh địa của ta, dù xa đến đâu cũng phải đuổi!
“Hai ngươi không cần bảo vệ bọn ta, mau đi cứu người đi!” Tốc độ của lão gia tử và tam bá không bằng hai con thú cưng, nhìn thấy hai bọn chúng chỉ chạy theo phía sau bọn họ, sốt ruột nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây