Đúng là sầu chết chim mà! Kim Vũ cảm thấy không thể giao tiếp suôn sẻ được, nó bất đắc dĩ cúi đầu tiếp tục ăn uống, nể tình có thịt khô và nước, ta không so đo với ngươi nữa, ngươi thích gọi là gì thì gọi đó đi!
“Tam ca, đúng là tỷ tỷ gửi đến, xem này, là thư của tỷ tỷ. Tỷ tỷ nói đây là một con Hải Đông Thanh, tên là Kim Vũ, là tên Bình Bình đặt cho nó… Chà chà, đệ còn tự hỏi sao nó lại đẹp và oai phong như thế, hóa ra là một con Hải Đông Thanh màu vàng, xem ngày mà tỷ tỷ viết thư thì đúng là Kim Vũ bay nhanh thật đấy!”
Vừa đọc thư, Bát Lang vừa vui vẻ kêu lên, có con Hải Đông Thanh này rồi, sau này bọn họ có thể liên lạc thư từ qua lại với người nhà bất cứ lúc nào. Thật tốt quá, quá tuyệt vời!
“Hóa ra ngươi tên là Kim Vũ, ngươi đúng là lợi hại, quãng đường xa như thế mà ngươi chỉ bay đến trong một thời gian ngắn. Ngươi lợi hại quá, thật tuyệt vời!” Tam Lang vừa đưa tay chạm vào bộ lông xinh đẹp của Kim Vũ vừa khen ngợi nó.
Kim Vũ ngẩng đầu liếc nhìn hắn ta một cái, như muốn nói: Đúng vậy, Hải Đông Thanh bọn ta là tuyệt nhất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây