“Cảm thấy ướt đẫm thì thay cái khác, đừng lo không đủ dùng, cũng đừng tiếc không dùng.” Mạnh Thanh La lại dặn dò tẩu tẩu thêm một câu.
“Ừ, ta biết rồi.”
Tiểu Phan thị đáp lại, nhét mấy cuộn giấy kia vào vạt áo ngực để giấu, lấy tay đè lên rồi mới đi ra ngoài.
Sau khi ra ngoài, dọc đường đi nàng ta cứ lén lén lút lút, dáo dác nhìn xung quanh, đi về phòng mình như kẻ trộm.
Mạnh Thanh La luôn đi theo sau lưng nàng ta: “…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây