“Đúng, đúng, đều là do muội muội quan tâm, nương ở nhà cũng tốt đúng không, con thấy mặt mày nương hồng hào này... Không tệ, không tệ, đúng rồi, nương, cha có trở lại chưa? Tam đệ có gửi thư về hay không?”
“Về rồi, về rồi, cha và đại ca của con đang ở trong tửu phường làm việc, cha của con cũng vừa trở về vài ngày nay, đường đến Tây Châu khá xa, qua lại cũng không dễ, tam đệ của con cũng có gửi thư về nói rằng cuộc sống ở trong quân đội rất khá, thằng bé cũng có thể thích ứng, nói rằng thích nơi này.”
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, con và A La ở kinh thành lúc nào cũng nhắc tới bọn họ, lúc gần đi, A La còn để thủ hạ của Yến Vương gia mang đến cho họ không ít thức ăn và ngân phiếu, là sợ bọn họ ở nơi đó bị đói bụng, không có tiền bạc dùng, A La hết lòng lo lắng cho huynh đệ chúng con, giống như muội ấy không phải là muội muội, mà y như là đại tỷ...”
Hai mẫu tử đã lâu không gặp nên có rất nhiều chuyện muốn nói, Nhị Lang vừa cùng nương nói chuyện vừa lớn tiếng chào hỏi gia gia, tứ thúc Mạnh Ngũ Cân, rồi bắt tay vào làm.
Bên kia, Mạnh lão gia tử vừa nghe nói nhóm người Mạnh Thanh La đều đã trở lại, vui vẻ bảo mọi người lập tức ngưng tất cả công việc trong tay, toàn bộ đi về nhà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây