“Vâng, đệ biết rồi, cảm ơn cửu ca, cảm ơn cửu tẩu, đệ sẽ không làm bậy, nhất định đệ sẽ nghe lời.” Yến Tu Doãn nghe được cửu ca đồng ý, cười đến mức khóe miệng rộng đến lỗ tai.
“Quá tốt rồi, quá tốt rồi, Thập Nhất thúc, chúng ta lại có thể ở chung với nhau rồi, cháu còn có thể chia nửa bình sữa cho thúc uống, nếu như thúc về nhà một mình sẽ rất đáng thương!” An An còn ngồi trong lòng ngực của Yến Tu Doãn, vui vẻ vỗ đôi tay nhỏ bé.
Xa nơi này đã hơn một tháng, gần hai tháng, cuối cùng Mạnh Thanh La cũng đã trở về Phúc Lai thôn.
Thời tiết vào cuối tháng sáu vô cùng nóng bức.
Mặt trời giống như lửa đang nướng cháy mặt đất, cỏ cây ven đường Phúc Lai thôn đều héo rũ. Nhưng mọi người trong thôn vẫn còn đang làm việc trên đồng ruộng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây