Tiểu nhị nhìn dáng vẻ kinh ngạc của cả ba cũng không tức giận, còn tốt bụng giải thích: “Ba vị cũng đừng cảm thấy đắt, phải biết cái thứ thời tiết khủng khiếp này đã khiến các châu lâm vào tình cảnh đại hạn, thiếu nước nghiêm trọng. Không có nước, dược liệu khó phát triển được, dẫn đến giá dược liệu tăng cao, đương nhiên giá thuốc cũng tăng, với cái giá này ông chủ nhà chúng ta vẫn còn ăn ở có nhân nghĩa lắm đấy. Không tin các vị cứ đến những y quán khác hỏi một chút xem, những thuốc này, các ngươi không bỏ ra mười lăm lượng bạc thì khó mà mua được.”
Mạnh đại bá không nói gì nữa, ông ấy lấy mười lượng bạc ra giao cho tiểu nhị, sau đó bỏ toàn bộ chỗ thuốc vừa mua được vào gùi cõng trên lưng, ba người yên lặng rời khỏi y quán.
Đêm hôm trước, các thôn dân đều bỏ bạc của mình ra, tổng cộng gom lại được sáu lượng bạc, nhà của Mạnh lão gia tử và nhà của Mạnh lý chính là hai nhà có tài sản nhất, một nhà bỏ ra hai lượng bạc, tổng cộng gom lại được tất cả là mười lượng bạc. Sau khi bán đồ lại gom thêm được mười lượng bạc nữa.
Trừ đi chi phí vào thành Mạnh đại bá và Mạnh Thường Hiếu tiêu mất sáu lượng bạc, bây giờ lại bỏ ra thêm mười lượng bạc để mua thuốc, lúc này trên người bọn họ chỉ còn lại bốn lượng bạc. Mạnh Thanh La vào thành không phải bỏ phí, lúc này trên người nàng có ba mảnh bạc vụn mà nàng tự tay lấy được từ kẻ ác, Mạnh lão gia tử đã đưa nó cho nàng. Trên đường đi mua lương thực, Mạnh đại bá và Mạnh Thường Hiếu cảm thấy trong lòng không yên.
“Chuyện này... không biết giá lương thực đã tăng thế nào rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây