Mấy người lớn trong nhà thấy dáng vẻ của mấy Lang, đều mỉm cười. Từ khi A La lấy lại được dáng vẻ hoạt bát dịu dàng ngày trước, khiến đám trẻ trong nhà cũng trở nên vui vẻ hơn trên đường chạy nạn.
Mạnh Thường Hiếu và Mạnh đại bá đẩy xe đẩy tay đi phía trước, Mạnh Thanh La xách túi quần áo, trên lưng cõng chiếc sọt lớn đi theo phía sau hai người họ, một người bỏ ra ba lượng bạc, trả cho người dẫn đường và đinh tịch sau đó tiền vào thành. Trong thành, không phồn hoa như những gì họ tưởng tượng.
Tuy các loại cửa hàng ở hai bên đường vẫn còn mở cửa nhưng người đi trên phố rất ít ỏi, khiến người ta có cảm giác vắng vẻ, đìu hiu. Mạnh đại bá tìm người hỏi đường, họ sẽ đến chợ một chuyến trước.
Sau khi đến nơi, ông ấy cho bày toàn bộ xe đẩy tay, xe cút kít, niêu đất, chăn bông dày... mà thôn dân buộc phải bỏ lại để chạy nạn lên trên sạp hàng để bán. Còn hai con lừa, đến cuối cùng họ vẫn không đành lòng bán chúng, dù gì lừa có thể leo núi, thế nên họ chỉ tháo chiếc xe kéo phía sau hai con lừa ra để đem bán kiếm tiền thôi.
Vì muốn bán đồ đạc một các nhanh chóng, tất cả mọi thứ đều được bán với mức giá chỉ bằng một nửa so với giá mua vào ban đầu. Có người bán, đương nhiên sẽ có người mua. Then chốt là phải bán với giá rẻ. Sau khi xử lý xong xuôi tất cả mọi thứ, trên tay Mạnh đại bá có thêm mười lạng bạc vụn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây