Sở Tử Dữ tái mặt, ngay sau đó đã lắp ba lắp bắp: “Nhà, nhà ai...” Lại bị trộm nữa?
“Khặc khặc...”
Sở Tử Dữ đột nhiên không phát ra được âm thanh nào, hóa ra là vì hắn ta hoảng hốt quá nên quên chưa nuốt hẳn trái nhỏ trong miệng. Thế nên vừa mở miệng nói chuyện, trái nho đã tự trượt xuống cổ họng, không trôi xuống tiếp mà cũng không trồi lên trên, mắc kẹt tại đó khiến cho Sở Tử Dữ trợn trắng mắt vì nghẹn.
“Công tử, công tử...”
Tùng Thanh sợ chết khiếp, vội vàng tiến lên hết đấm lưng rồi đưa nước cho hắn ta uống. Hai người họ phải vất vả lắm mới làm trái nho lẫn vỏ ngoài rớt xuống bụng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây