“Nói như vậy, người đó là cố ý rồi? Nếu gã đã mở cửa buôn bán, chẳng lẽ không sợ mất danh dự hay sao?” Mạnh Thanh La nhíu mày, hỏi.
“A La à, không giấu gì cháu, vào thời điểm nương của cháu mất tích, cữu cữu ta dường như còn có một loại cảm giác rằng sau lưng chúng ta có người cầm một cái lưới lớn vô hình để bao vây nhà chúng ta lại, sau khi người đó hại chúng ta cửa nát nhà tan, nhìn thấy trong lưới lúc đó chỉ còn có một mình ta giống như một con cá thoi thóp sắp chết đến nơi mới buông lỏng tay ra, hiện giờ, Bất Phàm thi đậu tiến sĩ, cháu lại là Thế tử phi Yến Vương tương lai, lại còn cùng chúng ta nhận thân, có lẽ người đó sợ hãi và khủng hoảng mới muốn phủ lưới bao vây một lần nữa!”
“Là do cữu cữu vô dụng, không tìm được người ở sau lưng...” Liễu cữu cữu nói đến nơi này, sự lo lắng và bất đắc dĩ hiện rõ trên mặt.
“Cữu cữu nói như vậy thì cháu cũng đã hiểu được ở sau lưng người đó nhất định là có người xúi giục, nếu không thì sẽ không có ai làm như vậy với người đã cùng hợp tác mười mấy năm, gã làm như vậy, tuyệt đối là làm hại người khác nhưng cũng không có lợi gì với bản thân.
Cữu cữu đừng lo lắng, nếu bọn họ dám vươn tay ra thì chúng ta sẽ chặt đứt tay của bọn họ, không, nếu cảm giác của cữu cữu ngài là đúng, cháu muốn bọn họ phải bị nhà tan cửa nát giống như nhà ta khi xưa, chết cũng không có chỗ chôn, nếu không, cháu thân là huyện chủ do Đại Yến Hoàng đế thân phong, là công chúa do Đại Thần thân phong, cũng đâu phải để trưng bày? Nếu ngay cả người nhà mà cháu cũng không bảo hộ được thì cháu còn muốn mấy thân phận này làm cái gì? Còn không bằng đâm đầu vào khối đậu hủ chết cho xong!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây