“Không, không liên quan đến hắn ta, có lẽ đó là ý của tri phủ phu nhân. Bây giờ ngươi đi ngay đi, nếu sau khi ngươi nói chuyện với hắn ta xong mà ngày mai Cao tiểu thư còn tiếp tục chạy đến chỗ ta nữa thì chúng ta không cần khách sáo, lập tức rời khỏi phủ nha đến khách điếm ở.”
Hắn là Thế tử hoàng thất, đến Liêu Châu để làm việc thay triều đình mà trong lúc ở lại phủ nha còn nửa đường ra ngoài khách điếm, chỉ vậy thì hắn không cần nói cũng không cần làm gì cả, chỉ cần nước bọt của những quan viên khác đã có thể dìm chết cả nhà Cao Niệm Viễn rồi.
“Vâng Thế tử, thuộc hạ sẽ đi ngay.” Phó Tam Nguyệt xoay người đi ra ngoài.
Ở Doãn Châu, sau khi Mạnh Thanh La và những người khác uống trà, nghỉ ngơi một lát, bọn họ bắt đầu dỡ hành lý của mình trên xe ngựa xuống rồi chuyển vào trong phòng của mình.
Dương thị vẫn ở lại khuê phòng trước kia của nàng ta, còn Mạnh Thanh La hai bé cưng thì ở trong khuê phòng của thân nương Liễu Thịnh Nhan. Cha Ngũ Cân và Thập Lang ở trong phòng của Liễu Bất Phàm, còn Cửu Lang thì ở cùng phòng với Liễu Phi Nhiên, vì hai người bằng tuổi nhau nên chỉ trong chốc lát, hai biểu huynh đệ đã nói chuyện rôm rả, trở thành bằng hữu dính lấy nhau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây