Vốn dĩ, sau khi hai huynh muội Liễu Uẩn xuống xe ngựa, nhìn thấy ngôi nhà quen thuộc, hai người đều đồng thời nhớ đến thời gian trước kia khi cha nương và tiểu muội Thịnh Nhan vẫn còn sống, nỗi bi thương trong lòng lại quay cuồng như dòng sông chảy ngược. Không ngờ vừa bước vào cửa đã được chào đón bằng trò vui như vậy, khiến nỗi buồn trong lòng hai người cũng như tan biến. Đương nhiên, chỉ tội nghiệp Liễu Phi Nhiên đáng thương bị Nhị Hắc và Bạch Lãng dọa chết khiếp.
“Tất cả mọi người vào nhà nghỉ ngơi trước đi, đồ đạc cứ để đó sắp xếp sau.” Liễu cữu cữu nói với mọi người.
“Đại ca, nếu tẩu tử không ở nhà thì tẩu ấy đã đi đâu rồi?” Sau khi náo loạn một lúc mà trong nhà vẫn không còn ai bước ra nữa, Liễu thị lập tức hỏi đại ca Liễu Uẩn.
“Đại cô cô, nương cháu đến cửa hàng thêu rồi, nương nói hôm nay trong cửa hàng có đợt hàng mới đến, phải đích thân đến xem.” Liễu Phi Nhiên lập tức thay mặt cha trả lời.
“À… ra là vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây