Bạch Lãng và Nhị Hắc hoàn toàn có thể chạy theo xe ngựa, nhưng sợ bọn nó sẽ dọa người qua đường kinh sợ, đặc biệt là khi đi qua thành trấn và thôn trang nhiều người, vậy nên phải nhét bọn nó vào trong xe ngựa, đến chỗ nào ít người thì cho bọn nó xuống chạy theo xe ngựa.
“A La, các cháu rời đi là trong nhà không còn náo nhiệt nữa!”
Người Mạnh gia đứng bên cạnh xe ngựa chuẩn bị xuất phát, nãi nãi không nỡ, lôi kéo tay Mạnh Thanh La.
“Gia gia, nãi nãi, tổ mẫu... Bọn cháu chỉ đi một thời gian, sẽ trở về nhanh thôi, mọi người ở nhà bảo trọng, chúng cháu đi đây.” Mạnh Thanh La không biết ứng phó trường hợp lưu luyến không rời này, nàng vỗ vỗ tay nãi nãi, vẫy tay nói tạm biệt người nhà.
Xe ngựa rời đi, mãi đến khi không nhìn thấy bóng bọn họ nữa, lúc này người mới lưu luyến xoay người về nhà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây