“Nha đầu, Tiểu Thanh La... Đúng là là lương thực, gia gia ước tính chỗ lương thực ấy phải chừng nghìn cân.” Lão gia tử cố kìm nén giọng nói của mình xuống thật thấp, chỉ lo người khác sẽ nghe thấy.
“Vâng, gia gia, lúc trước cháu cũng đã kiểm tra qua. Đoán chừng cũng nhiều như vậy, lần này chia cho mọi người trong thôn, mỗi người một ít để mọi người không phải chịu cảnh thiếu thốn lương thực trong quãng thời gian tới.”
Mạnh Thanh La ngập ngừng nói, chỉ thấy Mạnh lão gia tử gật đầu thật mạnh. Ông cụ không hề cảm thấy chỗ nước và lương thực này do hai người họ tìm được nên nhà họ phải được phần hơn. Người Mạnh gia có thể đồng lòng, huynh hữu đệ cung, có uy tín chẳng thua kém gì Mạnh lý chính trước mặt người trong thôn đều là nhờ cả vào tinh thần chính trực của gia gia.
Khi thôn dân nghe tin đã tìm được nguồn nước, đã vậy còn có rất nhiều, mỗi người cũng mừng rỡ phát điên.
Mạnh lý chính chọn mỗi nhà ra hai người làm lao động chính, mang theo thùng chứa nước, vại gỗ, ống tre để đựng nước... bất kể là thứ gì chỉ cần có thể đựng được nước thì đều treo hết lên người, vác lên vai, xách trong tay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây